(LSVN) - Bài viết phân tích Bản án sơ thẩm số 09/2025/DS-ST ngày 07/01/2025 của Tòa án nhân dân (TAND) TP. HCM giải quyết tranh chấp về thừa kế tài sản, yêu cầu hủy quyết định cá biệt và đòi nhà cho ở nhờ trong tranh chấp di sản của cố NSƯT Vũ Linh, trong đó TAND TP. HCM tuyên chia 15% di sản cho bà Võ Thị Hồng Nhung - em gái cố nghệ sĩ - mặc dù Tòa án xác định bà Hồng Loan (con nuôi hợp pháp) là người thừa kế duy nhất theo Điều 651 BLDS 2015. Bài viết chỉ ra 03 sai sót chính: (i) Tòa xác định đúng tư cách thừa kế nhưng xử vượt quá yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn; (ii) Xác định sai bản chất tranh chấp nên xét xử vượt quá yêu cầu của nguyên đơn; (iii) Áp dụng không đúng Án lệ số 05/2016/AL và lạm dụng lẽ công bằng. Bài viết kết luận Tòa án đã vi phạm quy định pháp luật về thừa kế và tố tụng; từ đó đề xuất các kiến nghị pháp lý đối với bản án phúc thẩm.

1. Tòa án đã xác định đúng tư cách thừa kế nhưng xét xử sai và vượt quá yêu cầu khởi kiện

Trong vụ án thừa kế của cố NSƯT Vũ Linh, Tòa án sơ thẩm đã căn cứ vào Điều 651 Bộ luật Dân sự (BLDS) 2015 để xác định người thừa kế theo thứ tự pháp luật. Theo quy định, khi không có di chúc, hàng thừa kế thứ nhất bao gồm vợ/chồng, cha mẹ, và con cái của người quá cố. Bà Võ Thị Hồng Loan, con nuôi hợp pháp của cố NSƯT Vũ Linh, thuộc hàng thừa kế thứ nhất và là người duy nhất trong hàng này, bởi các thành viên khác đã qua đời hoặc không thỏa mãn điều kiện theo quy định của pháp luật.

Các Luật sư tại phiên tòa sơ thẩm.

Các Luật sư tại phiên tòa sơ thẩm.

Tòa án đã đúng khi xác định bà Võ Thị Hồng Loan là người thừa kế duy nhất theo Điều 651 BLDS 2015, vì bà là con nuôi hợp pháp của cố NSƯT Vũ Linh. Tuy nhiên, Tòa án lại tự ý quyết định chia 15% di sản cho bà Võ Thị Hồng Nhung, em gái của cố NSƯT Vũ Linh, mặc dù bà Nhung thuộc hàng thừa kế thứ hai (1). Theo Điều 651 BLDS 2015, khi đã có người ở hàng thừa kế thứ nhất, những người ở hàng thừa kế sau không có quyền thừa kế, trừ khi có điều kiện đặc biệt (như bị truất quyền thừa kế hay từ chối nhận thừa kế). Việc Tòa án chấp nhận phần di sản cho bà Nhung đã đi ngược lại quy định về thứ tự thừa kế, tạo ra sự mâu thuẫn trong việc phân chia di sản.

Ngoài ra, sai sót lớn nữa là việc Tòa án xét xử vượt quá yêu cầu khởi kiện của bà Nhung. Bà Nhung chỉ yêu cầu Tòa án xác nhận bà Loan không phải là con nuôi hợp pháp của cố NSƯT Vũ Linh, ông không có hàng thừa kế thứ nhất, xác định bà Võ Thị Hồng Nhung và ông Võ Thành Nhiêu là người thuộc hàng thừa kế thứ hai được quyền hưởng toàn bộ di sản của cố NSƯT Vũ Linh. Bà Nhung và ông Nhiêu không yêu cầu chia di sản. Tuy nhiên, Tòa án lại tự ý chia 15% di sản của cố NSƯT Vũ Linh cho bà Nhung. Đây là một hành vi xét xử “ultra petita” (vượt quá yêu cầu khởi kiện), một sai phạm nghiêm trọng trong tố tụng. Theo Điều 5 Bộ luật Tố tụng Dân sự 2015, Tòa án chỉ có quyền xét xử trong phạm vi yêu cầu của đương sự (2), do vậy, việc Tòa án tự ý mở rộng phạm vi khởi kiện là một hành động không đúng quy định (3).

Tóm lại, mặc dù Tòa án đã xác định đúng bà Loan là người thừa kế duy nhất, nhưng bản án lại xử sai khi tự ý chia 15% di sản cho bà Nhung là vi phạm nguyên tắc xét xử trong phạm vi yêu cầu khởi kiện. Sự tự ý mở rộng phạm vi yêu cầu khởi kiện là một sai lầm nghiêm trọng trong tố tụng, là sự tùy tiện, cảm tính của Thẩm phán trong thực tiễn xét xử, làm ảnh hưởng đến quyền lợi của các đương sự, suy giảm niềm tin của công chúng vào tính khách quan, công bằng của hệ thống tư pháp.

2. Xác định sai bản chất quan hệ tranh chấp

Bản chất của quan hệ pháp luật tranh chấp trong vụ án này là “tranh chấp về hàng thừa kế” (là xác định người có quyền thừa kế). Tuy nhiên, Tòa án đã nhầm lẫn rằng đây là một “tranh chấp chia di sản thừa kế”, từ đó, trích 15% di sản của cố NSƯT Vũ Linh cho bà Nhung vì cho rằng bà Nhung có công sức đóng góp vào khối di sản.

Nếu Tòa án cho rằng bà Nhung có “công lao” trong việc tạo lập, bảo quản hoặc duy trì tài sản của cố NSƯT Vũ Linh, thì bản chất của quan hệ này phải được xem là nghĩa vụ tài sản, chẳng hạn như hợp đồng dịch vụ, thực hiện công việc không có ủy quyền, hoặc phân chia tài sản chung. Đây không phải là quyền thừa kế, mà là tranh chấp về nghĩa vụ tài sản, nơi bà Nhung có thể yêu cầu bồi thường cho công sức đã bỏ ra thay vì yêu cầu hưởng di sản. Việc Tòa án không phân định rõ ràng về vấn đề này đã dẫn đến việc áp dụng sai quy định pháp luật, gây ra nhiều tranh cãi. Có thể phân định ba khả năng về bản chất của quan hệ tranh chấp:

Trường hợp bà Nhung góp phần tài sản trong khi cố NSƯT Vũ Linh còn sống: Nếu bà Nhung có đóng góp tài chính, vật chất, hoặc công sức để hình thành tài sản chung, ví dụ như góp tiền, vật liệu xây dựng, hoặc công lao vật chất để tạo lập tài sản, thì quan hệ tranh chấp thực chất là tranh chấp về tài sản chung. Trong tình huống này, nếu Tòa án xác định bà Nhung có quyền sở hữu phần của bà trong khối tài sản chung, thì bà Loan (người thừa kế duy nhất) chỉ cần trả cho bà Nhung phần tương ứng từ khối di sản.. Nếu Tòa án xác định điều này, cần có căn cứ rõ ràng chứng minh phần đóng góp của bà Nhung vào tài sản chung (tức bà Nhung phải có chứng cứ chứng minh mình đã có đóng góp để tạo nên khối tài sản chung với NSƯT Vũ Linh), ví dụ như tỉ lệ đóng góp tài chính cụ thể để tạo lập khối tài sản chung đó làm cơ sở cho việc phân chia theo pháp luật về tài sản chung (Điều 210, 219 BLDS 2015), thay vì áp dụng quy định về thừa kế.

Trường hợp bà Nhung quản lý, bảo dưỡng tài sản của cố NSƯT Vũ Linh sau khi ông qua đời: Nếu bà Nhung có tham gia quản lý và bảo dưỡng tài sản của cố NSƯT Vũ Linh sau khi ông qua đời (ví dụ ở chung nhà, giữ tài sản, chi trả chi phí bảo dưỡng nhà cửa), thì đây là tranh chấp chi phí quản lý di sản. Theo Điều 616 và Điều 617 BLDS 2015, người quản lý di sản sau khi chủ chết có thể yêu cầu thanh toán các khoản chi phí hợp lý đã bỏ ra để giữ gìn di sản. Trong trường hợp này, bà Nhung chỉ có quyền yêu cầu thanh toán các chi phí hợp lý từ di sản trước khi chia phần cho người thừa kế hợp pháp, chứ không thể tự động trở thành người hưởng di sản. Đây vẫn là tranh chấp về nghĩa vụ tài sản, không phải về quyền thừa kế.

Tóm lại, nếu bà Nhung có “công sức”, thì các quan hệ tranh chấp này phải được xử lý dưới các hình thức như tranh chấp tài sản chung, hoặc chi phí quản lý di sản - chứ không phải là tranh chấp chia di sản thừa kế. Tòa án sơ thẩm đã không phân định rõ những quan hệ này mà lại xem đây là tranh chấp thừa kế, dẫn đến việc áp dụng sai quy định pháp lý và đưa ra quyết định sai lệch.

Góc nhìn so sánh: Tương tự, trong hệ thống Common law (thông luật), việc người nhà chăm sóc cha mẹ già cũng không tự động tạo ra quyền thừa kế. Thay vào đó, người chăm sóc có thể dựa vào các nguyên tắc equity như quantum meruit hay constructive trust để xin được đền bù công sức. Ví dụ, theo học viện Cornell, “quantum meruit là biện pháp công bằng cung cấp sự hoàn trả cho sự làm giàu không công bằng, thường áp dụng trong hợp đồng” (4). Nói cách khác, nếu có thỏa thuận ngầm giữa hai bên, bà Nhung có thể yêu cầu tòa trả cho bà một khoản tiền ngang giá trị công việc đã làm (5). Tương tự, constructive trust là biện pháp để ngăn chặn bên có tài sản bị “giàu không công bằng”: nếu người giữ tài sản (ở đây là người thừa kế) đã thu lợi từ công sức của bà Nhung, tòa có thể ra lệnh chuyển cho bà Nhung phần tài sản tương ứng (6). Tuy nhiên, những biện pháp này bản chất là bồi thường theo nguyên tắc không được làm giàu bất công (7), chứ không phải luật thừa kế thông thường. Ngay cả ở khu vực Common law (như Anh, Mỹ), đương sự theo hàng thừa kế vẫn là cơ sở chính, và các biện pháp trên chỉ là giải pháp phụ trợ nếu có tình tiết hợp đồng hoặc tạo dựng tin cậy (promissory estoppel).

Ở chiều ngược lại, các hệ thống pháp luật Civil law (dân luật), trong đó có Việt Nam, đều áp dụng thứ tự thừa kế chặt chẽ. Ví dụ, theo BLDS 2015 cũng như nhiều bộ luật dân sự khác (Pháp, Đức…), nếu người thứ nhất còn sống và không bị truất quyền, thì người thứ hai không được hưởng (8). Trong trường hợp bà Nhung (hàng 2) so với bà Loan (hàng 1), hầu hết hệ thống dân sự đều sẽ cho rằng bà Loan có quyền toàn bộ, trừ khi có quy định khác (như di chúc hoặc thỏa thuận). Do đó, việc giải quyết tranh chấp thừa kế cũng luôn ưu tiên người thuộc hàng trước. Nhìn chung không có chế định thừa kế nào tự động trao một phần tài sản cho người chăm sóc cả đời khi có thừa kế hợp pháp khác.

Luật dân sự theo truyền thống dân luật (như Việt Nam) nghiêng về quy định cứng nhắc thứ tự thừa kế, trong khi hệ thống Common law linh hoạt hơn ở phương diện các cơ chế bồi thường equity (9) (lẽ công bằng). Nhưng dù là hệ thống nào, cũng không ủng hộ quan điểm cho người ngoài hàng thừa kế nhận di sản chỉ dựa vào “công chăm sóc” nếu không có căn cứ pháp luật rõ ràng.

3. Áp dụng sai Án lệ số 05/2016/AL và lạm dụng lẽ công bằng (10)

Một điểm pháp lý đặc biệt tranh cãi là Tòa án sơ thẩm viện dẫn Án lệ số 05/2016/AL về tranh chấp thừa kế và lẽ công bằng để biện minh cho việc chia 15% di sản cho bà Nhung (11). Tuy nhiên, việc áp dụng án lệ này là không phù hợp về mặt pháp lý. Theo nội dung Án lệ 05/2016/AL, trường hợp áp dụng là bên đã thuộc diện được hưởng một phần di sản thừa kế và có công sức đóng góp vào tài sản thừa kế, nhưng không đồng ý chia thừa kế (vì hết thời hiệu) và không yêu cầu cụ thể xem xét công sức. Khi đó, nếu Toà án quyết định chia thừa kế cho các thừa kế, thì phải xem xét công sức đóng góp của người đó vì yêu cầu không chia thừa kế lớn hơn yêu cầu xét công sức. Nói cách khác, Án lệ chỉ dành cho người đã đủ tư cách thừa kế một phần di sản (ví dụ anh chị em ruột cùng cha mẹ, hoặc anh chị em ruột khác mẹ khác cha) và có đóng góp vật chất vào tài sản.

Trong vụ của NSƯT Vũ Linh, bà Nhung không thuộc diện người được hưởng di sản theo luật định (hàng thứ hai khi hàng thứ nhất còn người), nên bà không nằm trong đối tượng Án lệ. Tòa án cấp sơ thẩm lại cho rằng Án lệ 05/2016/AL “cho phép” đánh giá công sức của bà Nhung để chia thừa kế cho bà. Tuy nhiên, như phân tích, cơ sở áp dụng án lệ này sai vì điều kiện đầu vào không thỏa: bà Nhung không phải người thừa kế hợp pháp nên án lệ lẽ ra không thể được áp dụng. Theo đó, “Án lệ chỉ áp dụng khi một bên có quyền đối với một phần di sản dưới tư cách người thừa kế hợp pháp và có công sức đóng góp… Trong trường hợp này bà Nhung không đủ điều kiện là người thừa kế hợp pháp… Do đó, sử dụng án lệ này để phân chia một phần di sản cho bà là không đúng về mặt pháp lý” (12).

Bên cạnh đó, Tòa án cũng viện dẫn “lẽ công bằng” để chia di sản. Tuy nhiên, theo pháp luật tố tụng và dân sự Việt Nam, lẽ công bằng chỉ được phép sử dụng khi pháp luật không có quy định điều chỉnh được các tình tiết của vụ án (Điều 6 BLDS 2015). Ở đây pháp luật đã quy định rõ về hàng thừa kế và quyền thừa kế (Điều 651 BLDS 2015) cũng như nghĩa vụ tài sản của người đã chết. Do đó, không có chỗ để “cởi trói” cho lẽ công bằng. Trái lại, việc tòa sử dụng yêu cầu mang tính nhân đạo để chia 15% di sản cho bà Nhung khi pháp luật đã rõ ràng là thiếu căn cứ. Việc này không chỉ gây bức xúc mà còn mở tiền lệ cho các yêu cầu tương tự, làm yếu giá trị đạo đức gia đình (trách nhiệm chăm sóc cha mẹ vốn thuộc về bổn phận, không nên thành “đòi tiền công”).

Tóm lại, việc tòa án dựa vào Án lệ 05/2016/AL để biện minh cho quyết định chia di sản cho bà Nhung là “áp dụng sai cơ sở pháp lý”. Luật pháp hiện hành đã có hướng xử lý cụ thể (thứ tự thừa kế, bồi thường nghĩa vụ) nên không cần tìm “lẽ công bằng” ngoài hệ thống. Đây là một sai sót nghiêm trọng làm suy giảm tính nhất quán của pháp luật thừa kế.

4. Kiến nghị pháp lý

Trên cơ sở những phân tích và nhận định về sai sót trong bản án sơ thẩm, bài viết xin đưa ra các kiến nghị đối với Tòa án phúc thẩm như sau:

Một là, công nhận hiệu lực một phần bản án sơ thẩm – xác định bà Hồng Loan là con nuôi hợp pháp và người thừa kế duy nhất của cố NSƯT Vũ Linh. Đây là quyết định đúng đắn của Tòa án sơ thẩm vì bà Hồng Loan là con nuôi hợp pháp, và việc xác nhận bà là người thừa kế duy nhất phù hợp với quy định tại Điều 651 Bộ luật Dân sự 2015, khi không có di chúc và các thành viên khác trong gia đình không có quyền thừa kế.

Hai là, sửa một phần bản án sơ thẩm về nội dung chia 15% di sản của cố NSƯT Vũ Linh cho bà Hồng Nhung, theo đó, không chấp nhận nội dung bà Nhung được hưởng 15% di sản của cố NSƯT Vũ Linh bởi những lẽ sau:

Bà Nhung không phải là người thừa kế hợp pháp: Tòa án sơ thẩm đã sai khi chia di sản cho bà Nhung, người chỉ thuộc hàng thừa kế thứ hai trong khi bà Hồng Loan (hàng thừa kế thứ nhất) là người duy nhất có quyền thừa kế theo pháp luật. Điều này vi phạm Điều 651 Bộ luật Dân sự 2015 về thứ tự thừa kế.

Vi phạm nguyên tắc tố tụng và áp dụng sai án lệ, lạm dụng lẽ công bằng: Tòa án đã vượt quá phạm vi yêu cầu của bà Nhung khi tự ý chia di sản cho bà Nhung, điều này vi phạm nguyên tắc chỉ xét xử trong phạm vi yêu cầu khởi kiện của đương sự. Đồng thời, Tòa án đã biện minh cho quyết định trên bằng việc áp dụng Án lệ số 05/2016/AL, tuy nhiên việc áp dụng này là không đúng, vì án lệ này chỉ áp dụng đối với người có quyền thừa kế hợp pháp có công lao đóng góp vào tài sản thừa kế. Bà Nhung không phải là người thừa kế hợp pháp, do đó án lệ không thể áp dụng trong trường hợp này. Tòa án cũng đã lạm dụng lẽ công bằng, mặc dù pháp luật đã có quy định rõ ràng về thứ tự thừa kế. Việc áp dụng lẽ công bằng trong trường hợp này là không có căn cứ pháp lý và vi phạm nguyên tắc pháp lý về thừa kế.

Không phân định đúng bản chất quan hệ tranh chấp: Việc Tòa án xác định đây là một “tranh chấp chia di sản thừa kế” mà không phân biệt rõ các quan hệ tài sản chung hay nghĩa vụ tài sản là sai. Nếu có công lao của bà Nhung, thì đây phải là một tranh chấp về nghĩa vụ tài sản hoặc tài sản chung, không phải tranh chấp chia di sản thừa kế. Tòa án phúc thẩm cần xem xét đúng tính chất quan hệ này để áp dụng các quy định pháp luật đúng đắn.

Ba là, đảm bảo tính khách quan và công bằng trong xét xử. Tòa án phúc thẩm cần bảo đảm rằng các quyết định xét xử được đưa ra căn cứ vào quy định pháp luật rõ ràng và hợp lý, không bị ảnh hưởng bởi tình cảm, tùy tiện cảm tính. Quyền lợi của các đương sự phải được bảo vệ theo đúng các quy định của pháp luật, và mọi quyết định phải dựa trên các căn cứ pháp lý vững chắc, đảm bảo tính minh bạch và công bằng trong quá trình xét xử.

Những kiến nghị này nhằm bảo đảm các quyết định của tòa án tuân thủ nghiêm quy định pháp luật và phân định rõ ràng quyền - nghĩa vụ của các bên, đồng thời giữ gìn giá trị đạo đức, truyền thống gia đình trong pháp luật.

5. Kết luận

Bản án sơ thẩm trong vụ tranh chấp di sản của cố NSƯT Vũ Linh là một minh chứng điển hình về hệ quả pháp lý của việc xét xử thiên về cảm tính, bỏ qua nguyên tắc tố tụng và nội dung của pháp luật dân sự hiện hành. Việc vượt quá yêu cầu của đương sự, xác định sai bản chất pháp lý tranh chấp, áp dụng sai lệch án lệ và lẽ công bằng để hợp pháp hóa nội dung xét xử vượt quá yêu cầu khởi kiện không chỉ làm sai lệch quyền thừa kế của người thừa kế hợp pháp, mà còn đặt ra một tiền lệ xét xử thiếu nhất quán, dễ bị lạm dụng trong tương lai. Điều đáng lo ngại hơn, việc “thừa nhận” quyền thừa kế và phân chia di sản chỉ vì xét rằng người khởi kiện có hoàn cảnh khó khăn, cần ổn định cuộc sống. Hệ thống xét xử cần thận trọng, tôn trọng pháp luật hiện hành và phân định rõ ranh giới giữa lẽ công bằng đạo đức và giá trị pháp lý định lượng trong từng quan hệ cụ thể.

[1] Tại nhận định số 2.4. Yêu cầu xác định những người thừa kế thuộc hàng thừa kế thứ hai của ông Võ Văn Ngoan gồm: bà Võ Thị Hồng Nhung và ông Võ Thành Nhiêu được hưởng thừa kế toàn bộ di sản của ông Võ Văn Ngoan (trang 19, 20 của Bản án).

[2] Huỳnh Văn Sáng (2021), Có vượt quá yêu cầu khởi kiện? Tạp chí Toà án nhân dân điện tử,  https://tapchitoaan.vn/co-vuot-qua-yeu-cau-khoi-kien-?, truy cập ngày 17/6/2025.

[3] Nguyễn Hữu Tuyến (2018), Hiểu thế nào về “vượt quá phạm vi yêu cầu khởi kiện ban đầu”? Tạp chí Toà án nhân dân điện tử, https://tapchitoaan.vn/hieu-the-nao-ve-vuot-qua-pham-vi-yeu-cau-khoi-kien-ban-dau, truy cập ngày 17/6/2025.

[4] Cornell Law School, quantum meruit, https://www.law.cornell.edu/wex/quantum_meruit, truy cập ngày 17/6/2025.

[5] Cornell Law School, tlđd.

[6] Cornell Law School, tlđd.

[7] Cornell Law School, tlđd.

[8] Trần Minh Chiến (2025), Phân định bản chất pháp lý của quan hệ tranh chấp trong thừa kế di sản của NSƯT Vũ Linh, Tạp chí điện tử Luật sư Việt Nam, https://lsvn.vn/phan-dinh-ban-chat-phap-ly-cua-quan-he-tranh-chap-trong-thua-ke-di-san-cua-nsut-vu-linh-a153566.html, truy cập ngày 17/6/2025.

[9] Cornell Law School, tlđd.

[10] Tại nhận định số 2.4. Yêu cầu xác định những người thừa kế thuộc hàng thừa kế thứ hai của ông Võ Văn Ngoan gồm: bà Võ Thị Hồng Nhung và ông Võ Thành Nhiêu được hưởng thừa kế toàn bộ di sản của ông Võ Văn Ngoan (trang 20, 21 của Bản án).

[11] Trần Minh Chiến (2025), tlđd.

[12] Trần Minh Chiến (2025), tlđd.

Tài liệu tham khảo

  1. Bộ luật Dân sự năm số 91/2015/QH13 ngày 24 tháng 11 năm 2015.
  2. Bộ luật Tố tụng dân sự số 92/2015/QH13 ngày 25 tháng 11 năm 2015.
  3. Bản án sơ thẩm số 09/2025/DS-ST ngày 07 tháng 01 năm 2025 của Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh giải quyết tranh chấp về thừa kế tài sản, yêu cầu hủy quyết định cá biệt và đòi nhà cho ở nhờ.
  4. Án lệ số 05/2016/AL về vụ án “Tranh chấp di sản thừa kế” được Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao thông qua ngày 06 tháng 4 năm 2016 và được công bố theo Quyết định 220/QĐ-CA ngày 06 tháng 4 năm 2016 của Chánh án Tòa án nhân dân tối cao.
  5. Cornell Law School, quantum meruit, https://www.law.cornell.edu/wex/quantum_meruit, truy cập ngày 17/6/2025.
  6. Huỳnh Văn Sáng (2021), Có vượt quá yêu cầu khởi kiện? Tạp chí Toà án nhân dân điện tử, https://tapchitoaan.vn/co-vuot-qua-yeu-cau-khoi-kien-?, truy cập ngày 17/6/2025.
  7. Nguyễn Hữu Tuyến (2018), Hiểu thế nào về “vượt quá phạm vi yêu cầu khởi kiện ban đầu”? Tạp chí Toà án nhân dân điện tử, https://tapchitoaan.vn/hieu-the-nao-ve-vuot-qua-pham-vi-yeu-cau-khoi-kien-ban-dau, truy cập ngày 17/6/2025.
  8. Trần Minh Chiến (2025), Phân định bản chất pháp lý của quan hệ tranh chấp trong thừa kế di sản của NSƯT Vũ Linh, Tạp chí điện tử Luật sư Việt Nam, https://lsvn.vn/phan-dinh-ban-chat-phap-ly-cua-quan-he-tranh-chap-trong-thua-ke-di-san-cua-nsut-vu-linh-a153566.html, truy cập ngày 17/6/2025.

Thạc sĩ TRẦN MINH CHIẾN

Viện Pháp luật Quốc tế và So sánh, Trường Đại học Kinh tế - Luật, Đại học Quốc gia TP. Hồ Chí Minh

Nguồn: https://lsvn.vn/tu-dung-den-sai-ban-an-so-tham-da-xet-xu-vuot-qua-yeu-cau-cua-duong-su-trong-vu-an-thua-ke-cua-nsut-vu-linh-a159291.html

popup

Số lượng:

Tổng tiền:

0904997778 0906685589